VĂN NÔ CỘNG SẢN
Từng mùa đau khổ
đi qua
Từng năm tháng
rụng đời ta rủ dần
Ba mươi năm
chẳng một lần
Phơi bày ý chí
với lòng riêng tư
Bốn mươi năm vẫn
ậm ừ
Uốn cong ngòi
bút tôn thờ Mác Lê
Năm mươi năm quá
ê chề
Búa liềm cờ đỏ tái
tê cõi lòng
Văn nhân sống
giữa trời hồng
Cảm đau thân
phận trái vòng nhân sinh
Tôn thờ Mao,
Mác, Lênin !
Với bao ngang
trái ruột mềm lòng đau
Đời như chẳng
chút tự hào
Sáu mươi năm vẫn
lao đao kiếp trần
Bảy mươi …tâm
trí tần ngần
Bông hoa tư
tưởng khô cằn nét xuân
Đau thương cho
kiếp văn nhân
Sự thật không
thể viết thành thơ văn
Gục đầu viết thứ
Đảng cần
Độc tài sắt máu
bán dần quê hương
Âm thầm nhả sợi
tơ vương
Máu hồng, màu đỏ…
thầm thương giống nòi
Bút cùn mực cạn
để rồi
Lương tâm cắn
rứt trước giờ tử vong.
Thế Nhân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét