HOẠ TÀU MAN
Đây cột mốc phân chia biên giới
Từ nghìn xưa định vị lân bang
Giữa Tàu và nước Việt Nam
Ngày nay biến mất… đường ranh chẳng
còn
Thì ra bọn Tàu Man ăn cắp
Đào trụ lên dời mốc lấn ranh
Thế mà Việt Cộng làm thinh!
Để cho đất nước gập ghềnh tiêu hao
Chúng khệ nệ di dời cột mốc
Đem đi chôn xoá vết gian tham
Khiến cho cột mốc oan
hờn
Toàn dân căm phẫn cả phường
Công nô
Tàu đắc ý cho xây trụ mới
Cắm sâu vào lãnh thổ nước ta
Âm mưu thôn tính dần dà
Nam Quan, Bản Giốc đã về Tàu Ô
Tình hữu nghị, chao ôi! Thắm thiết
Tay bắt tay khôn xiết lệ trào
Lính Tàu rạng rỡ tự hào
Dân ta uất nghẹn lòng đau dạ sầu
Đau quặn thắt - nỗi đau mất đất
Đau lâm râm nỗi nhục quốc hồn
Hận trào, dòng lệ vội tuôn
Ai ơi có thấu cội nguồn nầy chăng!!??
Cột 18 Tàu cho tăng ủi
Tạo nhập nhằng biên giới đường ranh
Cho Tàu có cớ gian manh
Chiếm từng khoảnh đất xây thành ước
mơ
Mơ bá chủ vùng trời Nam Á
Mơ một ngày chiếm cả Biển Đông
Chiếm dần lên đến không trung
Chiếm đất chiếm biển, chiếm luôn địa
cầu…
Hỡi các nước thấy sầu chăng tá?
Khắp Năm Châu lễ tạ … quân Tàu!
Đi đâu cũng thấy “xì dầu”
Nước sông nước biển một màu nước
tương.
Thuyền Viễn Xứ
(28-11-2010)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét