NẰM VÙNG
Kính tặng bác Trần Chung Ngọc
Giáo
sư Trường Đại Học Wisconsin
‘Marx quá đẹp’ sao không theo Mác
Năm mươi tư – Bác phải di cư!?
‘Thiên đường’ sao chẳng nhởn nhơ
?
Bác chạy thục mạng, chạy mờ con
ngươi.
Vào Miền Nam bác tươi tĩnh lại
Học hành ‘siêng’, xuất ngoại
thành tài
Bác về thăng chức giáo sư
Đại học Vạn Hạnh – Bác tu nửa
mùa.
Bác nghiên cứu ‘Mác-Lê chi bảo’
Bác âm thầm theo đạo Tam Vô
Bác ăn cơm của Quốc Gia
Lại đi thờ phượng con ma ‘Vô
Thần’.
Tiếc cho bác không còn sĩ khí
Nhờ ai – Có địa vị hôm nay ?
Bác còn khoác lác vung tay
Bênh phường Cộng Sản gần ngày rã
tan.
Tại làm sao bác không ở lại ?
Bảy mươi lăm bác vội bôn đào
Tha hương, nẩy ý tự hào
‘Xã Hội Chủ Nghĩa đỉnh cao loài
người’.
Xin mời bác hãy dời gót ngọc
Về thiên đường của bác ước mơ
Cả phường Cộng Sản đang chờ
Bác về cùng viết bài thơ sang
mùa.
À… thì ra tôi vừa mới hiểu
Bác là tên cán cộng nằm vùng (?)
Bác luồn từ Bắc vào Nam
Miền Nam qua Mỹ, bác làm tay sai
!
Thế
Nhân
(08-04-06)
Nhân đọc bài ‘Trần Chung Ngọc: “Từ ‘Giao
Điểm’ Đến Chỉ Điểm” của Hoàng Thái Du viết tại Việt Nam ngày 5-4-06, đăng trên
điện báo Ánh Dương ngày 8-4-06.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét