Thứ Tư, 28 tháng 12, 2016

PHẬT GIÁO QUỐC DOANH

PHẬT GIÁO TRONG NƯỚC

Từ ngày Giáo Hội Quốc Doanh
Ra đời lừa bịp nhân dân trong ngoài
Kể từ ngày đó đến nay
Phật Giáo trong nước rã rời đường tu
Nhà sư bị bắt cầm tù
Quản chế trù dập cấm đi hành thiền
Nhà chùa hoạn nạn triền miên
Công An quấy phá cấm truyền Từ Bi
Quyền ngôn luận bị cấm ngay
Điện thoại cắt đứt dân thì cấm vô
Các chùa vắng tiếng Nam Mô
Chuông rè mõ bể sa di ốm gầy
Phật giáo trong thế suy vi.
Quốc Doanh đạo dỏm Phật thì bôi đen.
                                Thế Nhân


VƯỢT BIỂN

VƯỢT BIỂN
Người đi, người đi, người đi
Một dòng sầu thảm còn ghi biển đời
Con thuyền bé nhỏ dại khờ
Đại dương sóng cả gió dồi hiểm nguy
Từng đoàn người vội ra đi
Quyết sao thoát khỏi bàn tay vô thần
Chấp nhận năm thua năm ăn
Hoặc khi có đến mười phần rủi ro.
Ra đi chẳng chút đắn đo
Đã thề không sống với bè Cộng nô
Ra đi, nhất quyết ra đi…
Không còn Cộng Sản mới về quê hương.

                                         Thế Nhân

NGHỀ THI MƯỚN XHCN

NGHỀ THI MƯỚN XHCN

Bất đắc dĩ làm nghề thi mướn
Kẻ thuê thi- thường cán bộ to
Yên tâm tôi chẳng hề lo
Tiền xe tiền nước tiền đò đã xong.

Trường hợp Đào Ngọc Dung mới lạ
Trung Ương Đoàn chức vụ bí thư
Mang theo tài liệu riêng tư
Không dùng giấy nháp phát từ phòng thi.

Tất vi phạm nội qui thi cử
Còn làm đơn khiếu nại nỗi gì
Điểm thi trừ nửa là may
Không tống ra ngoài đã có nể nang

Còn làm bộ kêu oan gì nữa
Không ăn năn hối cải lỗi lầm
Trường thi vi phạm là… xong
Cứ theo qui chế tuyển sinh thi hành.

Hẹn với Đào Ngọc Dung năm tới
Lấy sức người so với sức ta
Công bằng thi cử mới là
Bằng thật giá tri bằng ba bằng bùa

Thấy như vậy đoán bừa ra vậy
Biết đâu rằng việc ấy trớ trêu
Ngọc Dung ngầm đổ điểm cao
Tương xứng chức vụ tự hào Đảng ta

Ngọc Dung được thăng ba bốn bậc
Bí thư đoàn nhảy tuột lên cao
Thế vai chức Tổng Bí Thư
Thay đổi qui chế cho thi bằng bùa.

Nền giáo dục nước ta là vậy
Lạm phát bằng Tiến Sĩ Quốc Doanh
Bằng dỏm bằng giả bằng tranh
Treo đầy mà chẳng góp công ích gì.

Bằng chỉ giúp một điều duy nhất
Cho đảng viên thăng bậc mà thôi
Thăng từ đất thẳng lên trời
Mà I tờ rít chằng rời dấu chân...


                               Thế Nhân

TÔI SẼ VỀ

                                     TÔI SẼ TRỞ VỀ

Tôi có ngôi nhà sân trước rộng
Trồng vài cây trái, ít bông hoa
Cộng Sản tịch thu từ thuở ấy
Khi màu cờ đỏ nhuộm chiều sa

Chừng nào Cộng Sản không còn nữa
Tôi sẽ về quê tạo mái nhà
Một mái tranh thôi vừa đủ ở
Vợ chồng con cháu chẳng lìa xa

Tạo khu vườn nhỏ trồng hoa kiểng
Mít nhãn xoài cam quít gọi là
Thưởng thức đầu mùa hương vị ngọt
Đãi đằng bè bạn ghé thăm qua

Bưởi ổi quê tôi ngon hết ý
Để lâu ngọt lịm dễ làm quà
Trồng một hàng cau nơi cuối giậu
Hương cau hương bưởi gió đưa xa

Ngôi nhà nếu được bên bờ suối
Lý tưởng lòng tôi, ý tuyệt vời
Mùa nước nhìn xuyên con cá lội
Tứ thời hoa kiểng được xanh tươi

Một gốc mai vàng nơi ngõ trúc
Hàng năm rộn rã đón xuân qua
Một giàn thiên lý vui trà sáng
Dạ lý trưa hè thoảng gió đưa

Thêm ít gốc trà vài gốc thuốc
Có trà có thuốc mới nên thơ
Trà Huế vị gừng hương đặc biệt
Thuốc làng Tân Huệ tiếng đồn xa

Nuôi mấy con gà vài con vịt
Tháng ngày quanh quẩn ở chân ta
Cho ăn lúa thóc ngày hai cữ
Lắng lòng thanh thản tháng ngày qua

Tự tay xây đắp hòn non bộ
Gợi ý gợi hồn cảnh nước non
Dựng một ngôi chùa trên đỉnh núi
Có chuông thức tỉnh một tâm hồn

Khi đến tuổi già tôi vĩnh biệt
Linh hồn thể xác quyện quê ta
Biên Hòa mãi đẹp trong tâm khảm
Tôi sẽ về thôi đất nước nhà
                                           Thế Nhân
                                (Chicago, ngày 7-2-2000)
                 


NẰM VÙNG

NẰM VÙNG
                             Kính tặng bác Trần Chung Ngọc
                                                      Giáo sư Trường Đại Học Wisconsin

‘Marx quá đẹp’ sao không theo Mác
Năm mươi tư – Bác phải di cư!?
‘Thiên đường’ sao chẳng nhởn nhơ ?
Bác chạy thục mạng, chạy mờ con ngươi.

Vào Miền Nam bác tươi tĩnh lại
Học hành ‘siêng’, xuất ngoại thành tài
Bác về thăng chức giáo sư
Đại học Vạn Hạnh – Bác tu nửa mùa.

Bác nghiên cứu ‘Mác-Lê chi bảo’
Bác âm thầm theo đạo Tam Vô
Bác ăn cơm của Quốc Gia
Lại đi thờ phượng con ma ‘Vô Thần’.

Tiếc cho bác không còn sĩ khí
Nhờ ai – Có địa vị hôm nay ?
Bác còn khoác lác vung tay
Bênh phường Cộng Sản gần ngày rã tan.

Tại làm sao bác không ở lại ?
Bảy mươi lăm bác vội bôn đào
Tha hương, nẩy ý tự hào
‘Xã Hội Chủ Nghĩa đỉnh cao loài người’.

Xin mời bác hãy dời gót ngọc
Về thiên đường của bác ước mơ
Cả phường Cộng Sản đang chờ
Bác về cùng viết bài thơ sang mùa.

À… thì ra tôi vừa mới hiểu
Bác là tên cán cộng nằm vùng (?)
Bác luồn từ Bắc vào Nam
Miền Nam qua Mỹ, bác làm tay sai !

                                                Thế Nhân
                                     (08-04-06)
Nhân đọc bài ‘Trần Chung Ngọc: “Từ ‘Giao Điểm’ Đến Chỉ Điểm” của Hoàng Thái Du viết tại Việt Nam ngày 5-4-06, đăng trên điện báo Ánh Dương ngày 8-4-06.



ĐI VỀ DIÊM VƯƠNG

ĐI VỀ DIÊM VƯƠNG
                  Tặng Nguyễn Đức Bình và Phạm Thế Duyệt
                                 đảng viên Cộng Sản cuồng tín.

Bốn mươi năm một lòng vì Đảng
Sống quan liêu… quên lãng cười chê
Quyết ôm chủ nghĩa Mác Lê
Búa liềm cờ đỏ lời thề Tam Vô.

Đảng viên cứ tham ô đầy túi
Gom ruộng vườn rừng núi để riêng
Bán dần từng mảnh kiếm tiền
Nhân dân ai khổ ai phiền mặc ai.

Đảng nắm lấy độc tài cái đã
Cứ lâu lâu xả một vài hơi
Cho dân cảm thấy thảnh thơi
Đùng đùng góp ý trò chơi ấy mà.

Đang ăn thịt bảo đi ăn muối
Thằng nào ngu mới lủi đầu theo
Đảng ta đâu phải con heo
Bảo ăn cám xú cũng theo ấy à!

Dân có bảo rằng ta đảng cướp
Thì có sao ? Mấy lớp sơn ngoài
Chừng nào nước đến sẽ hay
Phi cơ sẵn có ta bay cái vèo.

Dù tình thế nào thế nào đi nữa
Đừng lao chao - Đảng đủ sức lo
Đảng viên hai triệu rưởi người
Một tàu cũng đủ… đi về Diêm Vương.

                                    Thế Nhân

                                (ngày 19-3-06)

HẢI NGOẠI MỪNG EM

HẢI NGOẠI MỪNG EM

         Thương tặng Lê Thị Công Nhân

Hỡi Lê Thị Công Nhân
Một Luật sư trẻ tuổi
Em làm gì nên tội?
Việt Cộng bắt giam cầm!

Em khí phách hiên ngang
Xem thường lũ bạo tàn
Quyết đi tìm công lý
Giúp đỡ người dân oan

Em quyết chí đấu tranh
Cho công bằng xã hội
Cho Việt Nam tiến tới
Cho xứ sở phú cường

Người dân bớt thê lương
Cảnh đời không thê thảm
Nhưng bọn người Cộng Sản
Họ có hiểu gì đâu!!!

Khiến em phải gánh sầu
Ba năm vòng lao lý.
Cảnh tù nung ý chí
Em tiếp tục đấu tranh

Công Nhân đã thành danh
Họ Lê ngời tên tuổi
Mọi người đang hớn hở  
Theo dõi… bước em đi

Hải ngoại… vui biết bao
Khi nghe em mãn tù.
Lòng anh mừng khp khởi
Viết vội mấy vần thơ.

                  Thế Nhân

LỬA TỪ BI HAY OAN NGHIỆT

LỬA TỪ BI HAY OAN NGHIỆT

Ôi! Ngọn lửa từ bi
Hay khói mùa oan nghiệt
Cộng Sản quá độc ác
Tế sống một nhà sư
Nam mô A Di Đà Phật

Cộng Sản chở sư đến
Cộng Sản dìu sư đi
Sư dường không còn biết
Sắp lìa đời từ đây
Nam mô A Di Đà Phật

Trước bao người chứng kiến
Thích Quảng Đức lặng im
Sư ngồi thế toạ thiền
Lề đường Lê Văn Duyệt
Giữa hàng rào cà sa
Lẫn màu áo lam già
Của Ấn Quang hệ phái

Cảnh dàn dựng cúng dường
Chao ôi! Ác quá chừng
Cộng sản đổ ‘canh’ xăng
Lên khắp người thượng toạ
Cộng Sản mở quẹt châm
Bức tử một vì tăng
Lửa oán cừu bùng cháy

Cộng Sản truyền thắng lợi
Một ngọn lửa chính trị
Đã hoá kiếp nhà sư
Ống kính đã khắc ghi 
Ảnh hình còn lưu lại
Tăng ni nào đồng lõa?
Chứng kiến cảnh dã man!

Ngọn lửa đang bốc cao
Từ bi hay oan nghiệt
Người đời đà nhận biết
Nguồn cội  tự Quốc Doanh


                     Thế Nhân

Thứ Sáu, 29 tháng 7, 2016

CHÚT QUÀ TÌNH NGHĨA

CHÚT QUÀ TÌNH NGHĨA

Hôm qua nhận được gói quà
Mẹ mừng mẹ tủi xót xa lệ lòng
Con đi… đã hai mươi năm
Vẫn quà tình nghĩa xa xăm gởi về
Con lo cho mẹ cho dì
Anh em, chú bác, bạn bè thân thương
Tuy xa vẫn giữ mối giường
Món quà tuy nhỏ tình thương tràn đầy
Chia quà - mẹ trao tận tay
Y lời con dặn chẳng sai tí nào
Những lời thăm hỏi đồng bào
Mẹ âm thầm chuyển và trao ân cần.

Con đi cách núi cách sông
Vẫn còn thương nhớ hương lân cơ hàn
Chút quà tình nghĩa xuân sang
Gói trong ý niệm cờ vàng - tự do.
                                    Thế Nhân


BUỒN THÂN PHẬN

BUỒN THÂN PHẬN

Quê em ở miền Đồng Tháp
Quê anh một tỉnh miền Đông
Thành đô một chiều gặp gỡ
Tình yêu nẩy nở trong lòng.
Sài gòn là nơi hội ngộ
Văn chương chữ nghĩa bắc cầu
Câu thơ khơi nguồn tâm sự
Tình yêu sông núi khơi màu
Chúng ta quyết vào quân ngũ
Cho tình sông núi thêm sâu
Anh ra tuyến đầu chống giặc
Còn em phục vụ tuyến sau
“Tưởng chết người trai khói lửa
Nào ngờ em gái hậu phương”
Anh về hôn em lần cuối
Nghĩa Trang Quân Đội nghẹn… buồn
Nén hương cho người chưa cưới
Nỗi buồn ngập cả trời cao
Cũng bởi tại phường Cộng Sản
Sanh ra lắm cảnh cơ cầu.
Tôi thề trở về đơn vị
Miệt mài chiến đấu rừng sâu
Quyết diệt từng tên Cộng Sản
Dâng hương cho mối tình đầu.
….
Đau thương cho ngày mất nước
Cảm buồn thân phận làm sao !!

                               Thế Nhân

                              (Sau 30-4-1975)

HOA HẬU ÁO LAM

HOA HẬU ÁO LAM

Tin vui! Vui quá là vui!
Cuộc thi hoa hậu từ bi lửa hồng
Các sư thuộc nhóm Về Nguồn
Quốc Doanh đạo dỏm “sắc không” chưa sành
Dặn dò “Em” hãy đi nhanh
Đến chùa Bát Nhã ghi danh lãnh hàng
Lụa tơ đủ thứ đỏ vàng
May áo cho đẹp sánh nàng tiên nga
Dự thi Hoa hậu đạo tà
Vải vàng, nâu, tím… đều pha sắc hồng
Cho ra khí thế Quốc Doanh
Một đêm biểu diễn thoáng thành giai nhân
Nhóm sư chưa tắt lửa lòng
Chao ôi! Em đẹp, em hồng, em duyên…
Mắt xanh má lúm đồng tiền
Làn da mịn mát chao nghiêng ý đời
Vành môi liến thoắng nụ cười
“Sư” nhìn mê mệt quên lời kệ kinh
Áo quần hai mảnh bó thân
Đường cong nét thẳng phơi trần thiên môn
Sư Quốc Doanh- Đạo Quốc Doanh
Làm toàn những chuyện hôi tanh về nguồn

                                             Thuyền Viễn Xứ

Thứ Ba, 12 tháng 4, 2016

CÁM ƠN CHÚT TÌNH MÙA GIÁNG SINH

CÁM ƠN CHÚT TÌNH MÙA GIÁNG SINH

                                    Viết theo ý của một người rất mến
                              mộ nhà thơ Ngô Minh Hằng


Cám ơn chị thương em …trời giá lạnh
Mùa Giáng Sinh lấp lánh vạn hoa đèn
Đỉnh lầu cao ngất ngưởng những cành thông
Bọn bán nước hại dân… đang đánh chén!!!

Các thức ăn ngon trái cây quí hiếm
Những ê hề thịt cá lẫn cuồng si
Bàn tay mềm dâng rượu… rót đầy ly
Cất tiếng hát mừng đỉnh cao trí tuệ

Cuộc sống xa hoa ngập tràn giả dối
Bọn đảng viên với lòng thú mặt người
Chẳng chút thương dân, chỉ biết hại đời
Đã bán nước Việt Nam cho Tàu cộng

Giữa bãi tha ma, rác cao thành đống
Em mỏi mòn bới mãi … kiếm cơm ăn
Quần không lành áo rách lạnh thấu xương
Em ngã gục trong sương chiều lãng đãng

Tuy sống khổ và tương lai u ám
Xét lương tâm, em hãnh diện nhìn đời
Hơn lũ đảng viên phản bội giống nòi
Và bán rẻ linh hồn cho quỷ đỏ

Em cố gắng đứng giữa trời buốt giá
Đếm năm dài…chờ tháng rộng qua mau
Vững lòng tin...ắt có một ngày mai
Đất nước Việt không còn quân Cộng Sản.

Cám ơn chị những vần thơ nhân bản
Ấm lòng em giữa mùa Giáng Sinh nầy
Em mong sao thơ chị gió tung mây
Động lòng Chúa – Chúa ban nhiều ân phúc

                                                Thế Nhân
                                    Chicago ngày 03-12-2013


MỘT TRỜI Ô NHỤC



MỘT TRỜI Ô NHỤC

Ôi nhục quá! Biết đâu mà trốn
Minh Triết ơi!  Tấn Dũng nơi nào?
Cờ ta dưới háng gái Tàu
Sao vàng cờ đỏ hai màu chói chang
Mấy chú chệt ngang tàng… đểu thế
Cờ của ta biến chế thành quần
Hiên ngang dạo khắp phố phường
Ngôi sao che kín một “vùng cỏ hoa”
Càng nhún nhẩy ngôi sao nhăn nhó
Cả một vùng cờ đỏ thảm thương
Đảng ta có thấy hay không?
Một trời ô nhục một gông hận thù
Triết đã bị che mù đôi mắt
Còn Dũng kia bị bịt miệng rồi
Ba dòng cách mạng than ôi!
Chỉ âm thầm chảy giữa trời diệt vong
Dân tộc Việt hãy mau vùng dậy
Xé toan cờ của lũ Bắc Kinh
Một phen trả đũa cười khinh
Lấy cờ Trung Cộng may quần mặc chơi

                          Thuyền Viễn Xứ

CHÀO MỪNG LÊ THỊ CÔNG NHÂN

CHÀO MỪNG LÊ THỊ CÔNG NHÂN

Xin chào Lê Thị Công Nhân
Mừng chị mãn án ba năm…đoạn trường!!!

Chị xứng đáng một trang kiệt nữ
Tuổi còn son, hồn trí thanh cao
Chị yêu nước Việt ….đồng bào
Lầm than cơ cực lao đao nỗi đời

Chị quyết chí non dời biển lấp
Quyết san bằng đất thấp trời cao
Tấm lòng quảng đại tự hào
Dấn thân tranh đấu giúp bao nhiêu người

Bị chiếm đất… cướp đời con gái
Bị đoạt nhà… con cái lầm than
Dân nghèo cuối chợ đầu làng
Sống trong kiếp sống muôn ngàn lệ rơi

Chị đã chọn nẻo đời ý nghĩa
Dám hy sinh chẳng ngại khó khăn
Một lòng vì nước vì dân
Nói lên tiếng nói công bằng tự nhiên

Chị hiên ngang kiên cường thẳng thắn
Vững niềm tin tất thắng bạo tàn
“Đấu tranh dù chỉ một mình”
“Một mình vẫn cứ đấu tranh đến cùng”

Tôi phục chị, trăm lần phục chị
Đã khinh thường một lũ đảng viên
Bọn người không óc không tim
Hại dân, bán nước, phá tan cơ đồ

Chị đã chọn lối đi đúng đắn
Một nẻo đời dù lắm gian truân
Nhưng con đường thật vẻ vang
Mai kia - hậu thế mãi còn lưu danh.


                                    Thế Nhân

Thứ Bảy, 13 tháng 2, 2016

NGÀNH GIÁO DỤC CSVN

NGÀNH GIÁO DỤC CSVN

                  Tặng những ai đang xài bằng cấp dỏm
                             và giám thị nào nhận bao thư ngoài qui chế.

Ngành giáo dục Việt Nam quá tệ,
Thi cử gì hoá thể trò chơi,
Chợ phao bày bán khắp nơi
Đề thi để lộ  ‘phôn di’ vang rền.

Ban giám thị chẳng làm gì cả,
Đi xuống, lên chiếu lệ mà thôi.
Mỗi người lĩnh một bao thơ,
Gọi là trà nước gác thi ấy mà.

Thí sinh, những con cha cháu chú.
Nhìn mặt nào cũng thủ búa liềm,
Bàn tay có dấu đảng viên,
Giám thị cứ để ưu tiên qua cầu.

Mỗi đảng viên thuộc lầu nguyên tắc
Đảng viên thi thì chắc ăn rồi.
Đi cho có lệ mà thôi,
Đảng ta chỉ thị êm xuôi… an toàn.

Cứ con cán là lên đại học
Còn con dân lộc cộc về làng.
Đảng viên được phát cấp bằng
Qua hệ tại chức cử nhân, tú tài.

Bằng tiến sĩ chông gai một chút,
Cán bộ cao phải trút tiền vào,
Đầu tư văn hoá cấp cao,
Chức cao ta lại thu vào bằng trăm.

Mướn đi học, mướn nằm, mướn đứng
Mướn đi thi đổ trạng thì thôi.
Vàng dư, bạc cũng thừa rồi,
Nên dùng nó để tài bồi công danh.

Nếu ai đó chê mình dốt nát,
Thì có sao… mình dốt thật mà,
Mình từ dốt nát mà ra,
Dốt  trong bụng mẹ, ông cha chẳng màng.

Tiến sĩ giấy làm xôn dư luận,
Cấp bậc hàm còn đáng kinh hơn
Có người chưa được lính trơn,
Được phong Đại Tướng nắm ngành Công an.

Hiện xã hội Việt Nam là thế,
Hồng hơn chuyên đã có nếp lề
Con dân thì trở về quê,
Đảng viên con cán kéo về thành đô.

Mở hội nghi trưng bày bằng cấp,
Mỗi người ôm một xấp cấp bằng:
Đỏ, xanh, lam, tím, trắng, vàng,
Mộc ma chữ ký lăn quăn nét hồng.

Nhìn cho kỹ toàn bằng cấp dỏm,
Bằng cấp mua có đốm đỏ đen.
Một bè cùng vỗ tay khen,
Phong tước phong chức tự biên tự hàm.

Nền giáo dục Việt Nam như thế,
Biết tìm đâu ra bậc tài danh !
Để mà trị nước an dân,
Sớm đưa dân tộc đến thềm vinh quang !

                                         Thế Nhân

                               Michigan ngày 13 -7-2006