Thứ Hai, 26 tháng 10, 2015

CHÉN RƯỢU LƯU VONG

         CHÉN RƯỢU LƯU VONG

         Anh mời tiệc rượu lưu vong
          Nâng ly cảm thấy trong lòng quặn đau
          Ba mươi năm một dòng sầu
          Chưa vơi đau khổ càng sâu vết hằn.

Tôi xin cạn chén một lần
Để nghe tận đáy tâm hồn dậy men.
Cho tôi có dịp say mèm
Tưởng chừng đang đứng giữa miền quê hương

Uống thêm một chén lưu vong
Hồn nghiêng bóng ngả mấy vùng hoang sơ
Không gian mờ mịt bến bờ
Quê hương còn… chỉ dòng thơ úa vàng.

Cũng xin cạn chén một lần
Để nghe đồng vọng muôn trùng dấu xưa.

                                         Thế Nhân
                                   (Chicago ngày 27-5-06)


Thứ Bảy, 24 tháng 10, 2015

ĐIỆU BUỒN THÁNG TƯ

Tháng Tư âm hưởng điệu buồn
Nhạc rơi từng nốt trong hồn người đi
Tháng Tư trút lá sầu bi
Bầu trời ảm đạm còn ghi nỗi hờn
Môi khô nhạt hẳn màu son
Mắt sâu dòng lệ má mòn dấu yêu

Bâng khuâng lạc giữa đường chiều
Không gian xa lạ trời xiêu nắng buồn.
Gót chân lạ lẫm bên cồn
Quê hương đồng vọng trong hồn người đi
Có người mượn rượu uống say
Mơ theo những cánh chim bay cuối trời

Có người tựa cửa đợi chờ
Bàn tay khối óc xây đời tự do
Có người ghì chặt giấc mơ
Chờ hoa mộng nở đề thơ sang mùa.
Có người đứng trước cổng chùa
Lâm râm cầu nguyện cho mưa nắng lành

Cho thuyền đổ bến sông xanh
Hồn người tươi thắm mộng lành chứa chan.
Có xuân hạ có thu đông
Bốn mùa hoa nở đẹp lòng thế nhân.
Có người chờ mãi mùa xuân…
Vẫn chưa thấy én muôn phương đổ về.

                                         Thế Nhân


ĐẠO ĐỨC ĐẢNG VIÊN CSVN

ĐẠO ĐỨC ĐẢNG VIÊN CỘNG SẢN

Luôn lớn tiếng đảng ta đạo đức
Một trăm năm ra sức trồng người
Nhưng mà …ơi hỡi, hỡi ơi !
Đảng viên toàn những thứ người vô lương.
Dân đói khổ mặc dân đói khổ
Phần đảng viên cứ mở hầu bao
Tiền trăm bạc tỷ thu vào
Cho dầy cái túi tham ô đảng quyền.
Cán bộ mập ngày thêm rửng mỡ
Tìm mua dâm gái vị thành niên
Tên Lương Quốc Dũng ‘rẻ tiền’(1)
Nay thêm Trung Tá Trường Sơn ‘chó vàng’(2)
Đi dụ dỗ nữ sinh lớp tám
Bẻ hoa rồi lại bán chuyền tay
Công An kiêm cả mối mai
Cái gì có lợi là khai thác liền.
Đáng buồn nữa có tên Phạm Dự (3)
Trung Tá trường giáo dục Quốc Phòng
Buộc nữ sinh uốn lưng cong
Uống bia tiếp khách đau lòng lắm thay
Đáng buồn nữa , xa xôi  ‘Cờ Đỏ’
Lê Thái Bình hèn hạ đáng khinh (4)
Giáo viên lại dụ nữ sinh
Cưỡng dâm còn lén chụp hình bán rao
Ôi ! Đạo đức đảng ta quá tệ!
Tập trung toàn các thứ bẩn dơ
Đảng viên cưỡng hiếp gái tơ
Đảng viên ‘móc ruột’ tham ô công trình…
Nếu ngồi kể cả tuần không hết
Bọn sâu dân mọt nước Đảng ta.
Thế mà Đảng cứ ba hoa,
Đảng viên đạo đức Đảng ta tuyệt vời !!!!

                                         Thế Nhân
                                Hồ Michigan ngày 27-6-2006


Cước chú: (1) Đảng viên Lương Quốc Dũng nguyên Chủ Nhiệm Uỷ Ban  Thể Dục Thể Thao CSVN, đang ngồi tù về tội mua dâm gái vị thành niên, (2) Đảng viên Trung Tá Công An Hoàng Trường Sơn , phó trưởng Công An Thị xã Cao Bằng, mua trinh nữ sinh vị thành niên, rồi giới thiệu cho đảng viên khác, (3) Đảng viên Trung tá Phạm Văn Dự và đảng viên Đại Úy Đặng Việt Hùng thuộc Trung Tâm Giáo Dục Quốc Phòng 2 buộc nữ sinh uống rượu và tiếp khách, (4) Đảng viên Lê Thái Bình, giáo viên huyện Cờ Đỏ/Cần Thơ dụ dỗ cưỡng dâm nữ sinh vị thành niên và lén chụp hình khoả thân, hù doạ phát tán. Tất cả dữ kiện trên đây đều do báo VNExpress đăng tải.

CHIỀU THU CHIẾN ĐỊA

Hồn anh thơ thẩn từ thu ấy
Từ dạo em đi khỏi xóm làng.
Anh biết em đi vì nghiên bút
Phương trời hải ngoại cách quan san.
Có những buổi chiều thu gió lạnh
Anh buồn ra tận bến Đồng Nai
Hướng về đất Pháp phương trời thẳm
Thương nhớ về em mắt lệ cay.
Âm thầm xuân hạ theo mùa chết
Vàng lá, heo mây lại đến ngày
Những bước âm thầm trên bến vắng
Sông Đồng quạnh quẽ nhớ thương ai.
Sông Sein gió lộng đường em bước
Có nhớ về anh ở chốn nầy !?
Mỗi độ thu về bao gợi nhớ
Những hình ảnh cũ dựng mơ say.
Em đi tìm kiếm tương lại đẹp
Nếp sống yên lành chốn viễn phương
Trong lúc nước nhà tràn khỏi lửa
Anh làm lính chiến giữ quê hương.
Thư sinh áo trắng thời đi học
Đã tả tơi rồi giữa chiến tranh
Chỉ còn hai tấm hình trong ‘bóp’
Một tấm hình em cạnh bóng anh.
Vẫn mơ một sáng trời tươi đẹp
Anh đến phi trương đón bước em
Một chiếc hôn dài bù nỗi nhớ
Vòng tay xiết mạnh khát khao thèm.
Chao ơi ! Giấc mộng tan thành khói
Lãng đãng vờn bay theo gió mây
Ôm súng ngùi đau chiều chiến địa
Trời thu rừng úa lá rơi đầy !


                                         Thế Nhân

ANH SỐNG MÃI TRONG TÔI

(Kính dâng hương hồn cố Trung Tá Cảnh Sát 
VNCH Nguyễn Văn Long tuẩn tiết ngày 30-4-75)
 
Thề không đội trời chung Cộng Sản,
Trung Tá Long chấp nhận ra đi.
Máu hồng loang trước tượng đài
Thuỷ Quân Lục Chiến vào ngày Ba Mươi.
Vinh diệu thay cho người chiến sĩ,
Áo xanh dương, sĩ khí còn vương
Không tròn phận giữ non sông
Thì xin phát súng cuối cùng ra đi.
Bộ Cảnh phục còn ghi chiến tích
Những công lao tiêu diệt quân thù.
Đường dây xâm nhập chiến khu
Buộc bao cán bộ Cộng nô qui hàng.
Cố mang lại mùa xuân dân tộc, 
Nhưng than ôi ! Thế nước suy dần.
Bỏ từng tấc đất quê hương,
Cơ đồ nghiêng ngửa, lao lung thế cờ.
Năm Bảy Lăm tháng Tư vội đến
Bom đạn rơi khắp chốn đô thành
Dân tình hoảng loạn chạy nhanh
Thoát làn sóng đỏ hôi tanh bẩn người.
Nguyễn Văn Long mĩm cười khinh bạc…
Chào quê hương đất nước Việt Nam
Và trong tư thế hào hùng
Một viên đạn nhỏ nổ tung đỉnh đầu.
Thân ngả gục dưới bầu trời loạn
Bao xót thương ngàn vạn lệ rơi…
Hồn Anh về cõi Tịnh rồi…
Ba mươi năm vẫn sáng ngời thanh danh.
Tôi thuộc lớp đàn em bé xíu
Cảm phục anh am hiểu việc đời,
Đã xem cái chết như chơi
Hy sinh, bất khuất… cho đời tiếc thương.
 
Thế Nhân
(Ngày 26-5-2006)


ANH HÙNG THỜ ĐẠI

Lý Tống quả anh hùng thời đại
Mang truyền đơn tung rải Sài Gòn,
Năm mươi ngàn lá căm hờn
Gọi dân nổi dậy xoá tan Cộng quyền.

Không chấp nhận thiên đường Cộng Sản
Một thiên đường của đảng Tam Vô
Lòng anh nhen nhúm căm thù
Quyết lòng tranh đấu vì dân sống còn.

Được vinh danh anh hùng chống Cộng
Mỗi chuyến bay vang động trong ngoài
Truyền đơn có dịp tung bay
Không gian nước Việt, bầu trời Cu ba.

Tên Lý Tống vang xa muôn dặm
Người Việt Nam cảm nhận tự hào
Anh hùng ý chí vươn cao
Phượng hoàng bay mãi vút vào không gian.

Lại có dịp truyền đơn tung gió
Chiến dịch về Đất Mẹ - Quê Cha
Tinh thần Lý Tống vang xa
Khinh thường tù ngục hơn ba lần vào.

Lý Tống từng vượt rào khốn đốn
Trốn trại tù, xuyên bốn quốc gia
Ba ngàn cây số kinh qua
Băng rừng lội suối qua phà sang sông.

Lý Tống được nhân dân bốn bể
Nứt lòng khen một kẻ tài danh
Vì dân khắp xứ, quên mình
Quyết trừ cho hết những tên độc tài.

Con ‘Ó Đen’ mãi bay… bay mãi
Cho đến ngày hải ngoại hoan ca
Tự do về đến quê ta
Dân chủ thực sự nước nhà phồn vinh.

Một biểu tượng ‘Anh Hùng Dân Tộc’
Đã cho tôi bài học làm người…
Tôi còn học mãi không thôi
Gương anh Lý Tống tuyệt vời làm sao !

                                 Thế Nhân

     Chicago, ngày 29-7-2006

Thứ Năm, 22 tháng 10, 2015

NÉT ĐAN THANH

                                                      
                 NÉT ĐAN THANH
                               Kính tặng quí Thầy và quí Anh xuất
                                                       thân từ trường Mỹ Nghệ Biên Hoà.

Đẹp từ pho tượng chân phương
Đẹp qua thuỷ mặc đẹp tràn núi sông
Đôi tay…với cả tâm hồn
Nắn hình tạo mẫu đường cong tuyệt vời
Sắc pha… điểm nét gợi mời
Phù điêu ẩn hiện dáng người trong tranh
Những câu thơ rất hữu tình
Kèm theo hoạ phẩm lung linh ý đời
Giai nhân e thẹn mỉm cười
Vườn hoa trăm sắc vẽ vời bướm ong
Ai về …qua bến sông Đồng
Chở dùm tôi chút màu xuân đất trời
Ghé Trường Mỹ Nghệ quê tôi
Ai còn? Ai mất? Cuộc đời ra sao?
Tượng, bình, mẫu mã thế nào?
Có còn vang tiếng… tự hào như xưa?
Có còn giữ nghĩa thầy trò?
Thời gian dù có phôi pha kiếp người.
                                                Thế Nhân

HƯƠNG BƯỞI LAN XA

Hương bưởi mãi lan xa
Tình quê hương thắm mãi
Biên Hoà nơi hải ngoại
Hoa nở đoá từ tâm

Hoa bưởi giữa mùa xuân
Thoang thoảng màu thanh bạch
Trắng hơn hoa ngọc thạch
Hương toả… nắng vàng sân

Biên Hoà - bưởi ổi ngon
Để càng lâu càng quí
Từ màu xanh… xẩm lại
Vỏ teo – Múi no tròn

Vị ngon không tả xiết
Ngọt mặn thấm làn môi
Nghe đê mê đầu lưỡi
Chao ơi ! Ngon tuyệt vời

Hương bưởi của quê tôi
Đã lan ra ngàn dặm
Tình quê hương thắm đậm
Hương bưởi càng lan xa

Những vườn bưởi Biên Hoà
Tạo nên làn hương hội
Hỡi người dân xứ bưởi
Có nghe.. thoảng.. hương.. đưa ?

                               Thế Nhân

HỒN NGHĨA TRANG

Hình tử sĩ chiều nghĩa trang hoang lạnh
Vẫn nụ cười – dù bia bị xoá tên
Như tự hào đời chiến sĩ liệt oanh
Xem cái chết tựa lông hồng rơi nhẹ.

Hy sinh để không làm thân chiến bại
Hồn phiêu diêu nơi gió bãi trăng ngàn
Thân vùi chôn, hồn phách vẫn hiên ngang
Phù hộ “anh em” xây đời- đổi mới.

Mong các bạn đừng bao giờ “quì gối”
Xin kẻ thù – “Đừng đấp phá Nghĩa Trang”
Nghĩa gì đâu ! Những nấm mộ hoang tàn
Xương cốt rụi, tiêu tan thành cát bụi.

Nếu “Họ” muốn nghĩa trang thành lịch sử
Nghĩa Dũng Đài, Đền Tử Sĩ uy nghiêm,
Vành Khăn Tang và cả Cổng Tam Quan
Ngàn bia mộ không nhạt nhoà hoang lạnh.

Để xem chung – coi như là kỷ niệm
Sẽ trở thành một thắng cảnh danh lam
Cho mọi nguời có dịp đến tham quan…
Và tìm hiểu Việt Nam thời lửa loạn.


                                                             Thế Nhân

MỪNG XUÂN NGHỆ SĨ

Kính tặng nhạc sĩ LMST

Chúc mừng Năm Mới –Xuân như ý
Điệu đàn rung tình tự vang xa
Tuổi người nghệ sĩ không già
Mừng anh- dòng nhạc thăng hoa tháng ngày

Trước cảnh xuân đổi thay cung bậc
Trải màu xanh tình ngát hương đời
Khi trầm lúc bổng - chơi vơi
Nhẹ rung theo gió đượm lời nước non

Mừng anh -  trí vẫn còn sáng suốt
Vẫn còn dâng tiếng nhạc lời ca
Tình quê hương chẳng nhạt nhoà
Những dòng tâm thức bay ra nghìn trùng

Lời thơ đẹp anh gom thu lại
Ý thơ hay anh trải tâm tư
Biến thành dòng nhạc tuyệt vời
Làm say đắm cả lòng người muôn phương

Thơ nhạc giao duyên thường sống mãi
Cố lên anh! Đừng ngại tuổi đời
Tuổi đời có nghĩa gì đâu
Trăm năm rồi cũng qua cầu gió bay
                                                Thế Nhân

                                        Chicago, ngày 1-1 Giáp Ngọ

HAI TẤM HÌNH TƯƠNG PHẢN

HAI TẤM HÌNH TƯƠNG PHẢN











Cùng khung cảnh hai tấm hình tương phản
Tấm “hiên ngang” - tấm “ô nhục”rõ ràng
Một bên cười - hào khí thét vang vang
Một bên thẹn - cúi đầu ôm tủi nhục…

Rõ một bên vì quốc gia dân tộc…
Còn một bên bị ép buộc làm trò!
Một bên cười -mắt sáng, miệng dang to
Quyết đả đảo bọnTàu Man phương Bắc.

Còn một bên đang cúi đầu gục mặt
Cảm đang làm một việc trái lương tâm
Cảm đang đi …ngừng ngập bước chân lầm
Do Cộng Sản bày ra trò khiếp nhược!

Hãy so sánh hai tấm hình khác biệt
Một bên đầy khí thế rộn niềm vui
Tay giơ cao - cương quyết- mặt tươi cười
Nét thanh thản trong tâm hồn thoải mái

Còn một bên áo xanh buồn rủ rượi
Đứng gục đầu nhục nhã nghĩ vu vơ
Một cực hình-do hành động ngây thơ
Hùa theo đảng độc tài – quân bán nước.

                                                              Thế Nhân

                                                Chicago, ngày 24-7-2012

BÀI THƠ DANG DỞ

BÀI THƠ DANG DỞ
Kính tặng Thế Nhân

Đọc lại bài thơ anh gửi tặng
Thấy thiết tha ơi một tấm lòng
Anh nhắn chung bồi trang quốc sử
“Hãy viết cho người yêu núi sông”

Thưa anh tôi viết và tôi viết
Mấy chục năm rồi bao áng thơ
Buồn lắm anh à, sông núi thế
Có kẻ quay đi, kẻ hững hờ…

Có kẻ chao ơi, quì lạy giặc
Quên lúc nâng gươm buổi thệ nguyền
Quên nỗi đau thương, hờn quốc nạn
Quên tình đồng đội thuở chinh yên…

Bài thơ tôi viết còn dang dở...
Như chuyện quê nhà vẫn đắng cay…
Dân chúng lầm than, nghèo, đói, khổ
Chờ mong Cộng Sản sụp từng ngày

Hỡi người dân Việt yêu sông núi
Hãy góp bàn tay cứu giống nòi
                      Dựng lại công bằng, xây tự chủ
                      Cho hoa nhân bản thắm muôn nơi

                      Sài Gòn – Hà Nội rồi như Tết
                      Hạnh Phúc tin yêu nở biếc đời
                      Rửa sạch oan khiên ngày tháng cũ
                      Huy hoàng muôn thuở Việt Nam ơi!

                                               Đồng tác giả:

                                    Thế Nhân – Ngô Minh Hằng

GIỮA CƠN MÊ

GIỮA CƠN MÊ

Thân tặng Dương Quân
                    
Giữa “Chập Chờn Cơn Mê
Tình tràn “Trên Đỉnh Nhớ
Em ơi! Ta chới với…
Buông “Điểm Hẹn Sau Cùng

Trời đã ngã hoàng hôn
Biển xa - Bờ cát trắng
Ta - Một mình thơ thẩn
Giữa bóng tối vây quanh.

Muốn trải một tâm tình
Chẳng biết ai bày tỏ!
Ta nghe như trong gió
Có giọng nói thì thầm

Phải tiếng của em chăng?!
Thỏ thẻ lời thương nhớ
Em ơi! Ta bỡ ngỡ
Lắng  nghe trọn  nỗi lòng…

Đang lan toả mùi hương
Của loài hoa trăm sắc
Em ơi! Ta lật đật
Đón nhận mảnh tình rơi

Thân xác ta rã rời
Giữa tâm hồn bão loạn
Chân tay ta lạng quạng
Giấc ngủ chẳng bình thường

Ta mơ tưởng em luôn
Với nỗi niềm nhung nhớ
Ta giật mình… tỉnh lại
Chỉ là giấc mê thôi!

                     Thế Nhân

                  (Ngày 24-10-2010)

QUÀ XUÂN BẠN GỞI

QÙA XUÂN BẠN GỞI
(Riêng cảm ơn NKL người gởi qùa xuân)



Cầm quà bạn gởi trên tay
Quà xuân và một cuốn dày báo xuân
Quà ngon, báo đẹp tuyệt trần
Quí ghê, qúi đến vô ngần, bạn ơi
Quí vì bạn tặng, đành rồi
Quí thêm vì ngát tình người Việt Nam
Tháng Tư, từ buổi ly tan
Hồn quê tình đã úa vàng, xót xa
Nửa đời ở nước người ta
Gọi nhà nhưng chắng phải NHÀ mới đau
Gọi quê lại thấy thêm sầu
Quê đây hay nửa địa cầu ...hỡi QUÊ !?
Bao năm chưa thấy đường về
Thấy ai bội nghĩa quên thề núi sông ...
Cũng may còn những tấm lòng
Để tôi, cánh én thấy không lạc loài

Cầm quà bạn gởi trên tay
Báo xuân, quà tết mà đầy niềm vui
Món qùa như nhủ với tôi
Tiếng Thơ Vong Quốc còn người mến thương

Cảm ơn bạn, chốn tha phương
Quà xuân bạn gởi thơm hương Đồng Bào



Ngô Minh Hằng

VẦN THƠ TƯỞNG NHỚ

Kính dâng Hương Linh Nhà Văn BÌNH NGUYÊN LỘC

Xưa nay sinh tử ít trùng
Tháng 3 ngày 07 não nùng lòng tôi
Bác Bình Nguyên Lộc đi rồi
Non xanh cỡi hạc rong chơi khắp miền.

Bác để lại một thiên “Rừng Mắm
Những câu hò duyên dáng dễ thương
Tháng Ba cơm gói ra hòn
Muốn ăn trứng nhạn phải lòn hang mai

Bác viết “Bóng Ai Qua Ngoài Cửa
Bước lang thang trên phố là ai..?
Giật mình tôi thấy bóng nai
Đồng quê thảm cỏ dặm dài bước đi…

Quyển “ Hương Gió Đồng Nai”,  “Ký Thác
Chuyện “Câu Dầm”, “Đò Dọc”.  “…Liêu Trai
Nửa Đêm Trảng Sụp” nhớ ai
Ái Ân Thâu Ngắn Cho Dài Tiếc Thương”.

Mà Vẫn Chưa Nguôi hình Bóng Cũ
Tâm Trạng Hồng”, “Món Nợ Thiêng Liêng”
“Khi Từ Thức Trở  Về Trần”
Hột Cơm Ngô Chúa” bao lần đổi thay.

Một ngòi bút văn tài hiếm có
Mạch văn tuôn như thuỷ triều dâng
“Người Săn Ảo Ảnh” phong trần
Trử La Bến Cũ” trăm năm gọi về

Chuyện xưa có, chuyện nay cũng có
Chuyện “Ngụy Khôi” chuyện “Ngõ 25
Chuyện xa cho đến chuyện gần
Lời văn bình dị, ý tuôn sóng tràn

Bác đã viết tràng giang đại hải
Cho cạn cùng “Trăm Nhớ Ngàn Thương
Nửa đêm “Uống Lộn Thuốc Tiên
Nhốt Gió”. “Thầm Lặng”, Mối Tình…” cuối thôn.

Bác có đến hàng trăm đầu sách
Chuyện văn chương, tiểu thuyết, truyện dài
Được nhiều giải thưởng văn tài
Người tuy khuất bóng, đời hoài tiếc thương.

Con tầm chết còn vương tơ thắm
Nai Đồng Quê” có lắm người thương
Ngoài trời thoang thoảng mùi hương
Văn chương xứ Bưởi còn vương mọi miền.

Bác chú giải văn chương luận thuyết
Khảo cứu về nguồn gốc dân ta
Lột Trần Việt Ngữ” nước nhà
Làm “Thơ Tay Trái” – Sử ca miên trường.

Tôi kính phục và thương nhớ Bác
Một nhân tài gốc gác Tân Uyên
Đồng Nai vùng đất dịu hiền
Văn chương xứ bưởi triền miên sông dài.

              (Thế Nhân -ngày 07-3-2008)

(cước chú: Những chữ viết nghiêng và trong ngoặc kép là tên  các tác phẩm của Nhà Văn Bình Nguyên Lộc)